Thiên táng ở Tây Tạng – Nét văn hóa đặc trưng của vùng đất huyền bí

Thiên táng – một nghi thức mai táng đặc biệt và đầy bí ẩn, từ lâu đã trở thành nét văn hóa đặc trưng của vùng đất Tây Tạng huyền bí. Nghi lễ này, nơi thân xác người đã khuất được hiến dâng cho thiên nhiên thông qua chim trời, thường gây ngạc nhiên cho nhiều người. Vậy, thiên táng là như thế nào và tại sao người dân nơi đây lại lựa chọn phương thức an táng độc đáo này? Bồng Lai Viên sẽ cùng bạn khám phá phong tục thiên táng của người Tây Tạng, tìm hiểu sâu hơn về nguồn gốc, triết lý, quy trình thực hiện và ý nghĩa tâm linh sâu sắc đằng sau nghi lễ này.

Thiên táng là gì?

Thiên táng (tiếng Tạng: Jhator, nghĩa là "hiến xác cho chim", hay sky burial trong tiếng Anh) là một hình thức mai táng trên mặt đất, nơi thi thể của người đã khuất được đưa lên những khu vực núi cao, vắng vẻ để phơi bày cho chim cắt (chủ yếu là kền kền) ăn. Đây là một trong những phong tục mai táng cổ xưa và độc đáo nhất thế giới, phổ biến ở Tây Tạng, một số vùng của Mông Cổ và Bhutan.

Nghi thức này còn được biết đến với nhiều tên gọi khác như "Mai táng trên không", "Táng điểu" (mai táng bằng chim), hay "Cung dưỡng thiên điểu" (cúng dường cho chim trời). Sự phổ biến của thiên táng ở Tây Tạng không chỉ đến từ yếu tố tâm linh mà còn gắn liền mật thiết với điều kiện địa lý và môi trường đặc thù của vùng đất cao nguyên này. Địa hình núi cao hiểm trở, thiếu gỗ để hỏa táng, và đất đai thường xuyên đóng băng cứng quanh năm khiến việc địa táng trở nên cực kỳ khó khăn, đã góp phần định hình nên phương thức mai táng có một không hai này.

thien-tang

Nguồn gốc và triết lý của thiên táng ở Tây Tạng

Phong tục thiên táng của người Tây Tạng không chỉ đơn thuần là một cách xử lý thi thể mà còn ẩn chứa một triết lý sâu sắc về sinh tử, vô thường và lòng từ bi vô hạn. Đây là những giá trị cốt lõi trong Phật giáo Mật Tông, nền tảng tâm linh của đời sống người dân nơi đây.

Theo triết lý Phật giáo, thân thể con người được hình thành từ sự kết hợp của tứ đại: đất, nước, gió, lửa. Khi một người qua đời, thân xác vật lý chỉ được xem là một "vỏ bọc" tạm thời của linh hồn và cần được hoàn trả về cho các yếu tố tự nhiên. Hành động thiên táng chính là cách để thân xác này trở về với đất, nước, gió, lửa một cách trọn vẹn nhất, giúp linh hồn thoát khỏi sự chấp trước vào thể xác vật chất, sẵn sàng cho hành trình tái sinh trong vòng luân hồi tiếp theo.

Tục thiên táng Tây Tạng còn là sự kết hợp giữa niềm tin và thực tế. Trên cao nguyên Tây Tạng, đất cứng, lạnh, ít cây, khiến việc chôn cất hay hỏa táng trở nên khó khăn. Do đó, thiên táng vừa phù hợp với hoàn cảnh, vừa không đi ngược lại giáo lý Phật giáo về sự vô thường và luân hồi.

thien-tang

Theo quan niệm cổ truyền, nếu trong nghi lễ thiên táng, chim kền kền ăn hết phần thi thể một cách nhanh chóng, đó là dấu hiệu người chết có tâm lành và đã sẵn sàng bước vào cõi tái sinh tốt đẹp. Ngược lại, nếu chim bay đi hoặc không ăn, gia đình sẽ rất lo lắng, vì cho rằng linh hồn người thân vẫn còn vướng nghiệp.

Một khía cạnh quan trọng và cao cả nhất của tục thiên táng Tây Tạng là lòng từ bi và hành động bố thí cuối cùng. Người đã khuất, thông qua việc hiến dâng thân xác của mình cho chim chóc (đặc biệt là kền kền), được xem là đang thực hiện một hành vi từ bi tối thượng. Hành động bố thí này không chỉ giúp loài vật sinh tồn mà còn được tin là tích lũy công đức vô lượng cho linh hồn, mong cầu một kiếp tái sinh tốt đẹp hơn. Trong quan niệm của người Tạng, chim cắt (kền kền) còn được xem là hiện thân của các không hành mẫu (dakini), những vị nữ thần trong Phật giáo Mật Tông, có vai trò thiêng liêng là dẫn dắt linh hồn người chết lên cõi trời.

Thiên táng cũng được người dân nơi đây xem là một bài học sống động về sự vô thường của vạn vật. Nó dạy cho người sống về việc không nên chấp trước, bám víu vào thân xác vật chất. Cái chết không phải là dấu chấm hết mà là một sự chuyển tiếp tất yếu, một phần không thể thiếu của vòng tuần hoàn tự nhiên. Điều này giúp người Tạng đối diện với cái chết một cách bình thản, an nhiên, nhìn nhận nó như một lẽ tự nhiên, không đáng sợ.

thien-tang

Quy trình và phong tục thiên táng của người Tây Tạng

Phong tục thiên táng của người Tây Tạng là một nghi lễ linh thiêng, giàu tính biểu tượng và mang đậm nét văn hóa bản địa. Toàn bộ quá trình được thực hiện rất nghiêm ngặt, theo đúng quy tắc truyền thống, phản ánh niềm tin sâu sắc vào sự luân hồi và giải thoát linh hồn sau khi qua đời.

Chuẩn bị trước nghi lễ

Ngay sau khi một người qua đời trong cộng đồng Tây Tạng, thiên táng ở Tây Tạng chính thức được bắt đầu bằng giai đoạn chuẩn bị nghi lễ rất bài bản. Thi thể được lưu giữ tại nhà trong vài ngày, tùy theo hướng dẫn của Lạt Ma (Lama) hoặc nhà tiên tri. Trong thời gian này, thi thể được tắm sạch, bọc trong vải trắng và đặt ở tư thế ngồi hoặc nghiêng – tư thế mô phỏng cảnh nhập Niết bàn của Đức Phật – trong khoảng 24 giờ để linh hồn có thời gian ổn định và rời khỏi cơ thể.

Gia đình không được chạm vào thi thể để tránh xáo trộn quá trình chuyển tiếp của linh hồn. Trong suốt thời gian này, gia đình sẽ mời các vị sư thầy đến tụng kinh, cầu siêu và khai thị cho người mất. Các nghi lễ tụng niệm này đóng vai trò then chốt, giúp hướng dẫn linh hồn đi đúng hướng trong cõi trung ấm (bardo) – giai đoạn chuyển tiếp giữa cái chết và sự tái sinh trong quan niệm Phật giáo Kim Cang thừa.

Trước khi đưa thi thể lên núi, gia đình sẽ lựa chọn ngày lành tháng tốt và địa điểm thực hiện thiên táng. Địa điểm này thường là các bãi đá cao, nơi chim kền kền – được xem là "thiêng điểu" – có thể dễ dàng tiếp cận. Người thực hiện nghi lễ thiên táng chuyên trách, gọi là Ragyapa, cũng sẽ được mời đến. Họ sẽ chuẩn bị công cụ cần thiết, hương khói, cũng như hỗ trợ phần hậu cần để đảm bảo nghi lễ diễn ra suôn sẻ.

thien-tang

Tiến hành nghi lễ thiên táng

Sau giai đoạn chuẩn bị trang nghiêm tại nhà, thi thể sẽ được đưa đến bãi thiên táng chuyên biệt, đánh dấu khởi đầu của nghi lễ chính thức. Việc này thường diễn ra vào buổi sáng sớm, khi không khí còn trong lành và tĩnh mịch, tạo nên một không gian linh thiêng. Những bãi thiên táng này thường nằm ở các khu vực núi cao, vắng vẻ, ít người qua lại và được cộng đồng xem là những địa điểm đặc biệt linh thiêng, phù hợp cho việc hoàn trả thân xác về với thiên nhiên.

Tại đây, Khách Tang Sư (Ragyapa), những người chuyên trách và được đào tạo đặc biệt, sẽ đảm nhận vai trò chính. Họ không chỉ là người thực hiện các thao tác vật lý mà còn là những trung gian quan trọng trong nghi lễ này. Đầu tiên, Ragyapa sẽ đặt thi thể lên một phiến đá lớn hoặc một cấu trúc tương tự. Sau đó, họ sẽ dùng dao sắc để cắt nhỏ thân thể thành từng phần, thường bắt đầu từ lưng, sau đó đến các chi. Một phần thi thể được nghiền nát và trộn lẫn với bột lúa mạch (Tsampa) và bơ. Sự kết hợp này tạo thành một hỗn hợp đặc biệt, giúp chim cắt dễ dàng tiếp nhận và tiêu hóa, đồng thời đẩy nhanh quá trình hoàn trả thân xác về tự nhiên một cách triệt để nhất.

thien-tang

Song song với quá trình chuẩn bị thi thể, các vị Lạt Ma sẽ liên tục đọc kinh và niệm chú. Khi thi thể đã được chuẩn bị xong, những đàn chim cắt khổng lồ (chủ yếu là kền kền) sẽ từ từ bay xuống từ bầu trời và thực hiện "nghi lễ" của chúng. Chúng sẽ ăn hết phần thịt và nội tạng một cách nhanh chóng. Đối với người Tây Tạng, đây không chỉ là một cảnh tượng tự nhiên mà còn được xem là dấu hiệu tốt lành, cho thấy linh hồn đã được đón nhận và hành động bố thí thân xác đã viên mãn, mang lại công đức cho người đã khuất. Nếu kền kền không ăn hết thịt, người ta tin rằng đó là dấu hiệu không may cho người đã khuất, có thể vì họ đã gây ra tội lỗi lớn hoặc còn quá nhiều nghiệp chướng.

Sau khi chim cắt đã ăn hết phần thịt và nội tạng, nếu còn lại xương cốt, Khách Tang Sư sẽ cẩn thận thu gom chúng. Xương sẽ được đập dập và nghiền nát thành bột mịn, sau đó trộn lại với bơ và bột lúa mạch một lần nữa để chim ăn nốt, hoặc rải vào sông núi để hoàn trả hoàn toàn về với thiên nhiên, không để lại bất kỳ dấu vết vật chất nào của người đã khuất.

thien-tang

Những người không được thiên táng

Mặc dù thiên táng ở Tây Tạng là một tập tục phổ biến và mang đậm triết lý Phật giáo, không phải ai sau khi qua đời cũng được thực hiện nghi lễ này. Theo truyền thống, một số trường hợp không được thiên táng, vì nhiều lý do về tâm linh, y tế và quan niệm cộng đồng.

Người chết do bệnh truyền nhiễm

Theo truyền thống lâu đời tại vùng đất Tây Tạng, người qua đời vì các căn bệnh có khả năng lây lan cao – như dịch hạch, đậu mùa, lao phổi hay gần đây là các loại virus nguy hiểm – sẽ không được thiên táng. Lý do không chỉ nằm ở sự lo ngại về mặt sức khỏe cộng đồng, mà còn vì loài kền kền – vốn đóng vai trò trung tâm trong tục thiên táng Tây Tạng – có thể trở thành vật trung gian mang mầm bệnh ra môi trường xung quanh.

Ngoài ra, việc để kền kền tiếp xúc với xác chết nhiễm bệnh cũng đi ngược lại tinh thần “chuyển hóa thi thể thành sự sống” – cốt lõi của triết lý thiên táng là như thế nào trong văn hóa bản địa. Với người Tây Tạng, hành vi đó không chỉ gây hại mà còn bị xem là xâm phạm đến sự thanh tịnh của nghi lễ. Do đó, với những người chết vì bệnh truyền nhiễm, thân xác thường sẽ được xử lý bằng hình thức hỏa táng hoặc địa táng kín đáo, đi kèm với các nghi thức cầu siêu phù hợp để tiễn đưa linh hồn về cõi sau một cách an lành.

thien-tang

Trẻ em dưới 18 tuổi

Trong văn hóa tâm linh Tây Tạng, thiên táng không áp dụng cho trẻ em dưới 18 tuổi. Quan niệm truyền thống cho rằng, trẻ em chưa tích đủ nghiệp lực và chưa trải qua đủ những biến động trong đời sống để linh hồn có thể rời khỏi vòng luân hồi một cách “đầy đủ” như người trưởng thành. Vì vậy, tục thiên táng Tây Tạng thường loại trừ nhóm đối tượng này nhằm tránh làm gián đoạn tiến trình siêu thoát tự nhiên của linh hồn trẻ nhỏ.

Trong các trường hợp như vậy, người Tây Tạng thường lựa chọn những hình thức mai táng khác như địa táng, thủy táng hoặc hỏa táng, kèm theo nghi lễ cầu siêu riêng biệt để linh hồn trẻ nhỏ sớm được tái sinh vào cảnh giới an lành hơn.

thien-tang

Phụ nữ mang thai

Đối với phụ nữ mang thai qua đời, họ cũng không được thực hiện nghi lễ thiên táng theo phong tục truyền thống của người Tây Tạng. Quan niệm này bắt nguồn từ sự tôn trọng sâu sắc đối với sinh linh chưa chào đời đang nằm trong bụng mẹ. Việc thực hiện thiên táng trong trường hợp này được cho là không phù hợp, bởi nó liên quan đến hai sinh mạng cùng lúc và sự phức tạp của quá trình chuyển đổi giữa sự sống và cái chết. Thay vào đó, thi thể của người phụ nữ mang thai sẽ được xử lý theo một cách riêng biệt, thường là chôn cất, để thể hiện sự kính trọng đặc biệt đối với cả người mẹ và đứa trẻ.

thien-tang

Địa điểm thiên táng nổi tiếng

Tại Tây Tạng, thiên táng không chỉ là một nghi lễ mang tính tôn giáo mà còn là một phần không thể tách rời trong văn hóa và tín ngưỡng của người dân nơi đây. Một số địa điểm thực hiện thiên táng ở Tây Tạng đã trở thành biểu tượng tâm linh, thu hút sự quan tâm của cả giới nghiên cứu văn hóa lẫn khách hành hương. Dưới đây là ba địa danh tiêu biểu gắn liền với tục thiên táng Tây Tạng:

Học viện Phật giáo Larung Gar (Larung Wuming)

Học viện Phật giáo Larung Gar, hay còn được biết đến với tên gọi Larung Wuming, là một trong những địa điểm thiên táng ở Tây Tạng nổi tiếng và có tầm ảnh hưởng lớn. Tọa lạc trong một thung lũng hẻo lánh ở huyện Sertar, tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc (thuộc khu vực văn hóa Tây Tạng), học viện này không chỉ là trung tâm Phật giáo Mật Tông lớn nhất thế giới mà còn là nơi thực hiện nghi lễ thiên táng một cách thường xuyên.

Với hàng ngàn tăng ni và Phật tử sinh sống, học tập, Larung Gar đóng vai trò quan trọng trong việc bảo tồn và phát triển Phật giáo Tây Tạng. Bãi thiên táng tại đây được sử dụng để tiến hành nghi lễ cho những người đã khuất trong cộng đồng học viện và các vùng lân cận. Nghi thức được thực hiện với sự trang nghiêm tột bậc, theo đúng các quy tắc truyền thống của phong tục thiên táng của người Tây Tạng.

Do tính chất linh thiêng và nhạy cảm của nghi lễ, việc tiếp cận và chứng kiến thiên táng là như thế nào tại Larung Gar thường bị kiểm soát chặt chẽ. Mặc dù Larung Gar là một điểm đến thu hút sự quan tâm của nhiều người từ khắp nơi trên thế giới, chính quyền địa phương và các cơ quan quản lý học viện thường hạn chế khách du lịch đến gần khu vực thực hiện nghi lễ để duy trì sự tôn nghiêm và riêng tư cho người đã khuất cũng như gia đình của họ. Việc này thể hiện sự tôn trọng sâu sắc đối với văn hóa và tín ngưỡng địa phương.

thien-tang

Tu viện Drigung

Tu viện Drigung (Drigung Thil Monastery) là một trong những địa điểm thiên táng ở Tây Tạng có lịch sử lâu đời và nổi tiếng linh thiêng bậc nhất. Nằm trên một sườn núi hẻo lánh thuộc huyện Maizhokunggar, ngoại ô thủ phủ Lhasa, tu viện không chỉ là trung tâm tu học Phật giáo mà còn là nơi bảo tồn tục thiên táng Tây Tạng nguyên bản, được truyền từ thế kỷ 12 đến nay.

Điểm đặc biệt ở tu viện Drigung là khu vực bãi thiên táng rộng lớn nằm trên đỉnh đồi, tách biệt khỏi nơi sinh hoạt thường nhật. Đây là nơi diễn ra phong tục thiên táng của người Tây Tạng với nghi thức trọn vẹn, từ việc các Lạt Ma cầu siêu, tụng kinh dẫn đường cho linh hồn, cho đến nghi lễ phân thân và hiến xác cho chim kền kền – loài vật được xem là biểu tượng cho sự chuyển hóa và tiếp nối luân hồi.

thien-tang

Với người dân địa phương, việc được thực hiện thiên táng tại tu viện Drigung là một phúc lành lớn, bởi họ tin rằng linh hồn người đã khuất sẽ sớm được siêu thoát nhờ vào linh khí mạnh mẽ tại đây. Chính vì thế, hàng năm, không chỉ người Tây Tạng mà tín đồ Phật giáo từ nhiều vùng khác cũng đưa thân nhân quá cố về Drigung để thực hiện nghi lễ cuối cùng này.

Tu viện Drigung Til không chỉ là một trung tâm tu học Phật pháp mà còn nổi tiếng là nơi tổ chức nghi lễ thiên táng được xem là "tuyệt vời nhất" ở Tây Tạng. Người dân địa phương tin rằng những thi thể được đưa đến đây để thiên táng sẽ không bị rơi vào "ba cõi xấu" (địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh) trong vòng luân hồi, mà linh hồn sẽ được siêu thoát một cách thanh tịnh. 

Phong tục thiên táng của người Tây Tạng tại Drigung Til được thực hiện theo đúng các nghi thức cổ truyền, với sự tham gia của các Lạt Ma và Khách Tang Sư (Ragyapa). Mặc dù địa điểm này thu hút sự quan tâm của nhiều khách hành hương và du khách, việc tham quan khu vực thiên táng thường bị hạn chế nghiêm ngặt. Tu viện đã dán biển cấm rõ ràng để bảo vệ sự tôn nghiêm của nghi lễ, thể hiện sự tôn trọng sâu sắc đối với người đã khuất và các giá trị văn hóa tâm linh của họ. 

thien-tang

Tu viện Séra 

Tu viện Sera (tên đầy đủ là Séra Mahayana, tiếng Tạng: སེ་ར་དགོན་པ, Wylie: se ra dgon pa nghĩa là "Tu viện Hoa hồng dại") là một trong "ba đại học tu viện" lớn nhất của tông phái Gelugpa (Hoàng Mão) trong Phật giáo Tây Tạng, cùng với Tu viện Drepung và Ganden. Nằm cách trung tâm Lhasa, thủ phủ của Tây Tạng, khoảng 5 km về phía bắc, dưới chân núi Sera Utsé, tu viện này được thành lập vào năm 1419 bởi Jamchen Chojey Sakya Yeshe, một trong những đệ tử chính của Tsongkhapa – người sáng lập tông Gelug.

Tu viện Sera không chỉ nổi tiếng về lịch sử lâu đời và kiến trúc hùng vĩ mà còn là một trung tâm học thuật Phật giáo quan trọng. Nơi đây từng là nơi cư ngụ và học tập của hàng ngàn tăng sĩ, nổi bật với các buổi tranh luận triết học sôi nổi giữa các nhà sư, thu hút đông đảo du khách đến tham quan.

thien-tang

Khác với các tu viện thiên táng nằm biệt lập giữa núi rừng, Séra Monastery tọa lạc gần khu dân cư nhưng vẫn dành ra một khu vực riêng biệt, yên tĩnh cho việc thực hiện tục thiên táng Tây Tạng. Sau khi người mất được tụng kinh dẫn đường và làm các nghi lễ siêu độ tại chùa, thi thể sẽ được đưa đến bãi thiên táng, nơi những vị pháp sư chuyên trách thực hiện nghi thức phân thân và hiến dâng cho tự nhiên.

Thiên táng ở Tây Tạng, đặc biệt tại Séra, được tổ chức với sự trang nghiêm tuyệt đối. Người tham dự không chỉ là người thân, mà còn có sự hiện diện của chư tăng và cộng đồng Phật tử cùng cầu nguyện, hồi hướng cho người đã khuất. Điều này thể hiện rõ tinh thần từ bi, vị tha – cốt lõi trong giáo lý Phật giáo Tây Tạng.

Mặc dù chủ yếu được biết đến với hoạt động học thuật và tu tập, Tu viện Sera cũng có một bãi thiên táng riêng, được sử dụng cho các vị Lạt Ma và Phật tử địa phương. Bãi thiên táng này thường nằm trên ngọn đồi phía sau tu viện, thể hiện sự tiếp nối của phong tục thiên táng của người Tây Tạng ngay cả ở các trung tâm Phật giáo lớn.

Tuy nhiên, cũng như các địa điểm thiên táng khác, khu vực thực hiện nghi lễ tại Sera được bảo vệ nghiêm ngặt. Du khách và những người không liên quan thường bị cấm tiếp cận để duy trì sự tôn nghiêm, riêng tư và thể hiện sự tôn trọng đối với người đã khuất cũng như gia đình của họ.

thien-tang

Những điều đặc biệt về tục thiên táng

Thiên táng là một nghi lễ đặc biệt không chỉ vì hình thức mai táng độc đáo, mà còn bởi triết lý sâu sắc mà nó mang theo. Trong khi nhiều nền văn hóa chọn cách chôn cất hoặc hỏa táng, thì thiên táng ở Tây Tạng lại mang đến góc nhìn khác biệt về sự sống và cái chết – một sự buông bỏ hoàn toàn thể xác để linh hồn tiếp tục hành trình tái sinh trong luân hồi.

Quan niệm về thân xác và linh hồn

Người Tây Tạng, đa số theo Phật giáo Kim Cương Thừa, tin rằng thân xác con người sau khi chết chỉ là một "vật chứa rỗng" hay "chiếc thuyền rỗng", không còn cần thiết cho linh hồn. Linh hồn được coi là bất diệt và sẽ tiếp tục hành trình tái sinh. Do đó, việc hiến dâng thân xác cho tự nhiên thông qua thiên táng được xem là một hành động từ bi, giúp linh hồn thoát khỏi sự ràng buộc vật chất và dễ dàng siêu thoát hơn.

Một điểm độc đáo trong phong tục thiên táng của người Tây Tạng là việc người thân không khóc lóc thảm thiết khi mất người thân. Họ tin rằng nước mắt và sự bi lụy sẽ làm linh hồn người mất vướng bận, khó siêu thoát. Thay vào đó, họ giữ sự bình tĩnh, cầu nguyện và làm phúc để hồi hướng công đức cho người đã khuất. Đây chính là một biểu hiện sâu sắc của tinh thần từ bi và vô ngã trong Phật giáo.

thien-tang

Hành động bố thí tối thượng

Thiên táng được coi là một hành động bố thí tối thượng. Bằng cách hiến dâng thân xác cho kền kền và các loài động vật hoang dã khác, người đã khuất đã thực hiện một hành động từ thiện cuối cùng, cung cấp thức ăn để duy trì sự sống cho các sinh linh. Điều này thể hiện lòng từ bi vô hạn và sự hòa nhập của con người vào chu trình tự nhiên của sự sống và cái chết.

thien-tang

Sự hòa nhập với tự nhiên và môi trường

Ở Tây Tạng, địa hình chủ yếu là núi đá cứng hoặc băng tuyết, việc chôn cất dưới đất rất khó khăn. Hỏa táng cũng không phổ biến do khan hiếm gỗ và nhiên liệu. Trong khi đó, kền kền và các loài chim ăn xác thối lại rất nhiều. Thiên táng là một giải pháp thực tế và thân thiện với môi trường, giúp trả lại thân xác về với tự nhiên một cách nhanh chóng, không gây ô nhiễm đất đai hay nguồn nước.

thien-tang

Vai trò của kền kền và các nghi thức

Thiên táng là như thế nào cũng có nhiều điều khiến người ngoài kinh ngạc. Việc sử dụng dao thiêng để phân tách thi thể, sau đó dâng cho chim kền kền – loài được xem là biểu tượng của sự chuyển hóa – không mang ý nghĩa rùng rợn, mà là hành động cao quý. Theo quan niệm Tây Tạng, việc để chim ăn xác người không chỉ giúp linh hồn nhẹ nhàng rời khỏi trần gian, mà còn là cách cuối cùng để người mất bố thí thân xác, tạo thêm phước báu trước khi bước sang kiếp sống mới.

thien-tang

Tính tôn nghiêm và sự riêng tư

Chính quyền Tây Tạng và các nhà chức trách tôn giáo cũng đã ban hành các quy định nghiêm ngặt để bảo vệ sự thiêng liêng của phong tục thiên táng của người Tây Tạng. Từ năm 2005, đã có lệnh cấm tham quan, chụp ảnh và quay phim tại các khu vực thiên táng, cũng như cấm xuất bản các tin tức, hình ảnh mô tả chi tiết nghi lễ này. Mục đích là để bảo vệ truyền thống văn hóa lâu đời, tránh việc biến nghi lễ tâm linh này thành một điểm tham quan gây tranh cãi hoặc bị thương mại hóa.

thien-tang

Thiên táng – một nghi thức tưởng như rùng rợn, nhưng ẩn chứa phía sau lại là triết lý sâu xa về sự buông bỏ, về lòng từ bi và vòng luân hồi đầy nhân ái của đạo Phật. Khi hiểu rõ thiên táng là như thế nào, ta sẽ cảm nhận được sự thanh thản trong cách người Tây Tạng tiễn đưa người thân – không oán thán, không bi lụy, mà đầy tôn trọng và chấp nhận. Bồng Lai Viên tin rằng, mỗi tập tục mai táng đều là một phần quan trọng của bản sắc văn hóa và tâm linh dân tộc. Hiểu để tôn trọng, cảm để trân quý – đó cũng là cách chúng ta gìn giữ những giá trị truyền thống thiêng liêng giữa thời đại hiện đại nhiều biến động.

Tham khảo thêm:

Đánh giá bài viết
Bình luận của bạn
Đánh giá của bạn:
*
*
*
 Captcha

Số lần xem: 7

Quay lại

CÔNG TY CỔ PHẦN HOÀN LỘC VIỆT ĐỨC HÒA

Địa chỉ công ty: 623-625 (Lầu 7) Nguyễn Trãi, Phường 11, Quận 05, Tp.Hồ Chí Minh

Điện thoại: 028 3854 7799

Hoa viên nghĩa trang: 1043 Ấp Lập Thành, Hòa Khánh Tây, Đức Hòa, Long An, Việt Nam

Hotline: 0903 868 236

Email: bonglaivien.vn@gmail.com

Website: www.bonglaivien.vn

TƯ VẤN DỊCH VỤ

  • Trực tuyến:
    4
  • Hôm nay:
    1474
  • Tuần này:
    10443
  • Tất cả:
    276,644
Thiết kế website Webso.vn